Nỗi buồn lớn lao nhất một con người cảm thấy, đó là khi những lý tưởng thất bại của người đó, biến thành hiện thực!
Thứ nhất: Hương Cơ, một nhan sắc của cố đô, "vầng trăng mười bốn", chỉ tuyệt vời "nhờ" tai nạn, và tiếng đàn của người n "tượng trưng cho cả một dân tộc",
Trong thời kỳ Tái thiết (Reconstruction) diễn ra từ năm 1865 đến 1877, chính quyền Liên bang, qua sự hiện diện của quân Liên bang trấn đóng tại năm vùng quân sự (armed forces districts) ở miền Nam, mỗi vùng do một vị tướng của quân Liên bang cai quản, có phần vụ trông coi công cuộc cải thiện đời sống của four triệu dân da đen tự do và giai cấp da trắng nghèo ở miền Nam.
Trong một vài đường hướng, đây là một cuốn sách tuyệt hảo đối với tôi - mặc dù đề tài và sự quan tâm của nó, thì rõ ràng thuộc về một cõi không tuyệt hảo. Tôi đọc nó, lần đầu khi còn trẻ,
Bên trên là những cảnh hành quyết (lynching) người da đen tại miền Nam từ khi chấm dứt thời kỳ Tái thiết vào cuối thập niên 1870 tới giữa thế kỷ twenty. (Ảnh Wikipedia)
mấy lá đông tây lặng ngắt", con người đành thốt lên: Beauté additionally pitié, Cái Đẹp
Trong Về những nhà thơ và những người khác, more info On poets and Some others, Paz dành hai bài, một cho Solz, và một cho Gulag. Bài Gulag, viết thêm, bổ túc cái nhìn trước. Trong bài này, Paz nhắc tới Việt Nam, và chê cái nhìn của Solz về VN, bị hạn chế, [theo Paz, Solz phán, cuộc chiến Đông Dương là mâu thuẫn quyền lợi giữa đám đế quốc, the war in Indochina was an imperial conflict, và như thế, Solz không nhìn ra, đây là cuộc chiến giành độc lập của one quốc gia].
ngắn ngủi, và chỉ có tính giao tiếp, hình thức, nhưng thật là dịu dàng - và, như một truyện tình,
Nói thật mất lòng, cho đến nay tôi không tham gia bất kỳ tổ chức, hội, nhóm nào trong và ngoài nước, là bởi sự đoàn kết và tầm nhìn của người Việt mình nói chung khá hạn chế.
Thử tưởng tượng một thời gian sau khi Miền Nam thất thủ vào ngày thirty tháng 4, 1975, các tượng đài của các tướng sĩ của phe thua cuộc Việt Nam Cộng Hòa bỗng được dựng lên nhan nhản tại các tỉnh thành hay những địa danh ghi dấu các trận đánh lịch sử?
Le Stéréoscopes des solitaires, composé de petits tableaux grincants, et dont la traduction francaise est rééditée aujourd'hui, rappelle que Wilcock, lecteur de L'Enfer de Dante, était aussi un admirateur de Robert
-Một cái tên mượn từ Lâu Đài Họ Hạ, truyện Hoffmann, Vũ Ngọc Phan dịch. Trong đó chỉ có một từ, là thực.
Hay nhất trong mọi cái tít, kể từ khi có cái gọi là văn chương: Đường Tới Ổ Nhện!
If only Saki – the pen name of Hector Hugh Munro – were being even now alive. The age of Trump desires his brutal dismantling of human stupidities. Regardless of a coterie of literary admirers, Saki’s icy, beautifully produced brief tales are already rather little browse over the past fifty years – a long time of smug perception in limitless development – but his tales, by turns malevolent and macabre, might be because of a revival in our new age of exigency.